Đọa Tà Lâm

墮 邪 林

秋 光 無 豔 醜,
人 情 多 喜 愁。
智 悲 無 住 處,
何 有 最 與 初。
明 無 明 不 即,
造 和 破 不 離。
息 憋 無 人 作,
何 誰 見 暗 明。
故 鄉 常 寂 滅,
無 番 無 色 蓮。
癡 客 欲 樂 行,
狂 笑 墮 邪 林。


Đoạ Tà Lâm
Thu quang vô diễm xú,
Nhân tình đa hỷ sầu.
Trí bi vô trụ xứ,
Hà hữu tối dữ sơ.
Minh vô minh bất tức,
Tạo hoà phá bất ly.
Tức biệt vô nhân tác,
Hà thuỳ kiến ám minh.
Cố hương thường tịch diệt,
Vô hương vô sắc liên.
Si khách dục lạc hành,
Cuồng tiếu đọa tà lâm.


Lạc Rừng Mê

Ánh thu không đẹp xấu,
Nhân tình lắm buồn vui.
Hiểu thương không chỗ trụ,
Sao có đỉnh cùng không.
Sáng và tối không cùng,
Tạo với phá chẳng chia.
Thở nín không người tác,
Rõ mờ kẻ nào hay.
Quê xưa thường vô sự.
Sen thơm đẹp chỗ nào?
Khách mơ ham bước sướng,
Cười dại lạc rừng mê.

Nguồn: Cổ Nhân